DO ART Max Liebermann (1847 - 1935) là họa sĩ và làm nhà in người Đức gốc Do Thái. Ông cũng là một trong những người ủng hộ chủ nghĩa Ấn tượng hàng đầu ở Đức.
Ông là con trai của một nhà sản xuất vải Do Thái và ông từng làm nhân viên ngân hàng ở Berlin. Liebermann lớn lên trong một ngôi nhà phố khang trang bên cạnh Cổng Brandenburg (là cổng trung tâm, nơi có các khu thương mại sầm uất, là biểu tượng chính của thành phố Berlin).
Ông từng học luật và triết học tại Đại học Berlin nhưng sau đó chuyển sang học vẽ và đã vẽ ở Weimar năm 1869, ở Paris năm 1872 và ở Hà Lan vào năm 1876. Trong Chiến tranh Pháp-Phổ (1870 - 1871), Liebermann phục vụ như một dược sĩ với Dòng Thánh John gần Metz. Sau khi sống và làm việc một thời gian ở Munich, cuối cùng ông trở về Berlin vào năm 1884 và ở lại đây đến cuối đời. Ông kết hôn năm 1884 với Martha Marckwald (1857 - 1943).
Tận dụng được nguồn lực tài chính của gia đình, ông đã mở một triển lãm trưng bày bộ sưu tập các tác phẩm Ấn tượng tại Pháp. Sau đó, ông đã chọn những cảnh của giai cấp tư sản, cũng như các khía cạnh của khu vườn gần hồ Wannsee, làm họa tiết cho các bức tranh của ông.
Tại Berlin, ông trở thành một họa sĩ nổi tiếng về chân dung; cách thể hiện tranh của ông gần giống với phong cách của họa sĩ Édouard Manet. Trong tác phẩm, ông đã tránh xa vấn đề tôn giáo, đầu tiên là một bức tranh về “Chúa Giêsu 12 tuổi trong Đền thờ với các học giả” (1879). Bức tranh của ông mô tả về một cậu bé trông giống người Semitic trao đổi với các học giả Do Thái đã gây ra cuộc tranh luận. Tại triển lãm nghệ thuật quốc tế ở Munich, nó đã làm nên một “cơn bão” như một sự báng bổ tôn giáo, một nhà phê bình còn mô tả Jesus là "cậu bé Do Thái xấu xí nhất, xấc xược nhất có thể tưởng tượng được".
Nhân dịp sinh nhật lần thứ 50 của mình, Liebermann được tặng một triển lãm cá nhân tại Học viện Nghệ thuật Phổ ở Berlin, và năm sau ông được bầu vào học viện. Từ 1899 đến 1911, dưới thời ông lãnh đạo, nhiều cuộc triển lãm trưng bày các tác phẩm tranh đã diễn ra tại đây và nơi đây được xem là nơi trưng bày tranh hàng đầu ở Đức, Berlin Secession.
Với tư cách là một nhà lãnh đạo trong cộng đồng nghệ thuật, Liebermann thường xuyên lên tiếng về sự tách biệt của nghệ thuật và chính trị. Trong công thức của sáng tạo nghệ thuật và nhà phê bình, ông "thúc đẩy quyền của các nghệ sĩ làm việc riêng theo phong cách, quan điểm của họ, không cần quan tâm đến chính trị hoặc ý thức hệ". Sự quan tâm của ông đối với Chủ nghĩa hiện thực của Pháp đã tạo sự cởi mở, gợi ý nhiều điều cho những người bảo thủ có sự nhìn nhận tích cực về chủ nghĩa quốc tế của người Do Thái. Ông đã đóng góp nhiều suy nghĩ, luận điểm cho một tờ báo được đông đảo giới nghệ sĩ đón nhận trong Thế chiến thứ nhất.
Đầu năm 1920, ông là chủ tịch của Học viện Nghệ thuật Phổ. Năm 1933, ông từ chức khi học viện quyết định không còn triển lãm các tác phẩm của các nghệ sĩ Do Thái, trước khi ông bị buộc phải làm như vậy theo luật hạn chế quyền của người Do Thái.
*Một số tranh tiêu biểu của Max Liebermann: