DO ART Stefan Luchian (1868 - 1916) là một họa sĩ người Romania, nổi tiếng với dòng tranh phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp và tả cảnh sinh hoạt của cuộc sống đời thường.
Anh sinh ra ở Ștefănești, một ngôi làng của Quận Botoșani, là con trai của Thiếu tá Dumitru Luchian và bà Elena Chiriacescu. Gia đình Luchian chuyển đến Bucharest vào năm 1873 và mẹ anh mong muốn anh sẽ đi theo con đường của cha mình và gia nhập Trường Quân sự. Tuy nhiên, khác với mong đợi của cha mẹ, năm 1885, Luchian tham gia lớp hội họa tại Trường Mỹ thuật và tại đây, ông đã được người thầy của mình là Nicolae Grigorescu khuyến khích theo đuổi sự nghiệp nghệ thuật và toàn bộ sự nghiệp sáng tác của ông cũng chịu sự ảnh hưởng bởi quan điểm nghệ thuật của người thầy này.
Bắt đầu từ mùa thu năm 1889, Luchian học hai học kỳ tại Học viện mỹ thuật ở Munich, nơi anh ấy tạo ra các bản sao các tác phẩm của họa sĩ Correggio (họa sĩ tiên phong của trường phái Parma) và Rembrandt (họa sĩ chuyên vẽ chân dung, phong cảnh). Sau khi trở về Romania, ông đã tham gia buổi triển lãm đầu tiên của nhóm nghệ thuật Cercul Artistic.
Trong quá trình sáng tác của mình, ông không sử dụng các kiến thức lý thuyết từ trường lớp khi học ở Bavaria và Romania. Một thời gian sau khi trở về Romania, ông đến Paris, nơi ông học tại trường Académie Julian và mặc dù được giảng dạy bởi họa sĩ hàn lâm William-Adolphe Bouguereau nhưng ông lại làm quen với tác phẩm nghệ thuật theo trường phái ấn tượng. Bức tranh của Luchian là Ultima cursă de toamnă cho thấy rõ sự ảnh hưởng của 2 họa sĩ: Édouard Manet và Edgar Degas đến phong cách sáng tác của ông, tác phẩm cũng đã tạo tiếng vang cho trường phái Chủ nghĩa hiện đại và tác phẩm Bài ấn tượng là ví dụ rõ ràng cho các tác phẩm được tạo ra sau khi ông trở về Bucharest.
Năm 1896, cùng với Nicolae Vermont, Constantin Artachino và nhà sưu tập nghệ thuật, Alexandru Bogdan-Pitești, Stefan Luchian là một trong những người sáng lập chính của hội nhóm Salonul Independenţilor ở Bucharest (tương đương với khu trưng bày ở Romania). Hai năm sau, nhóm thành lập thêm câu lạc bộ Societatea Ileana và cơ quan báo chí; Ileana với Luchian là họa sĩ vẽ minh họa cho những số báo đầu tiên. Từ đây, Luchian bắt đầu có xu hướng tiếp cận, hội nhập, đưa các yếu tố đặc trưng theo chủ nghĩa tượng trưng vào trong tác phẩm của mình. Ngoài ra, ông còn lấy cảm hứng từ các xu hướng nghệ thuật liên quan khác như: Art Nouveau, Juosystemtil và Mir iskusstva (Phong trào tượng trưng ở Romania).
Năm 1900, Luchian đã đóng góp hai phấn màu cho Gian hàng của Romania tại Hội chợ Thế giới, và trong cùng năm đó, anh bị những triệu chứng đầu tiên của bệnh đa xơ cứng, căn bệnh mà sau một số cải thiện ban đầu vẫn khiến ông ám ảnh đến suốt đời. Tuy nhiên, với tình yêu nghệ thuật cùng thái độ làm việc nghiêm túc và đam mê, ông vẫn miệt mài vẽ tranh. Đến năm 1915, ông đã tạo được tiếng tăm nhất định, được giới nghệ thuật đánh giá cao qua các bức tranh được ông đem ra trưng bày trong nhiều cuộc triển lãm, dù công chúng phần lớn là thờ ơ. Tại cuộc triển lãm năm 1905, Grigorescu là giáo viên cũ của ông, tính đến thời điểm lúc bấy giờ, đây là bức tranh duy nhất được bán . Mặc dù, tranh của ông được đánh giá cao bởi một số ít người (bao gồm cả nhà văn Ion Luca Caragiale) nhưng Luchian vẫn sống trong cảnh nghèo khó (khối tài sản lớn mà ông được thừa kế đã dần cạn kiệt).
Năm 1909, ông bị liệt, ông phải sống phần đời còn lại trên chiếc ghế bành. Tuy nhiên, nó không thể ngăn cản niềm đam mê vẽ tranh của ông và bằng chứng là ông đã cho ra một loạt các bức tranh phong cảnh và hoa. Ông đã bắt đầu vẽ tranh chủ đề về hoa sớm hơn, nhưng chỉ đến năm 1908, ông mới dành toàn bộ thời gian, tập trung toàn bộ năng lượng sáng tạo của mình vào chủ đề này. Về cuối đời, Luchian không thể cầm cọ vẽ bằng các ngón tay; thay vào đó, ông đã nhờ người buộc cọ vẽ vào cổ tay để tiếp tục làm việc.