DO ART Stuart Davis (1892 - 1964), tại Philadelphia với Edward Wyatt Davis, biên tập viên nghệ thuật của The Philadelphia Press và Helen Stuart Davis, nhà điêu khắc. Ông là một họa sĩ người Mỹ theo chủ nghĩa hiện đại ở thời kỳ đầu và cũng là nhạc sĩ, nổi tiếng với thể loại nhạc jazz. Ông theo phong trào proto-nghệ thuật đại chúng với những bức tranh mang tính táo bạo, bạo dạn và đầy màu sắc vào những năm 1940 và 1950 cũng như tạo ra những tác phẩm độc đáo theo phong trào nghệ thuật Ashcan những năm đầu thế kỷ 20.
Với niềm tin rằng công việc của mình có thể ảnh hưởng đến môi trường chính trị xã hội của Mỹ, thông điệp chính trị của Davis thể hiện rõ ràng trong tất cả các tác phẩm của ông từ trừu tượng nhất đến rõ ràng nhất. Trái ngược với hầu hết người theo chủ nghĩa hiện đại nghệ sĩ, Davis nhận thức được các mục tiêu chính trị và lòng trung thành của mình và ông vẫn thể hiện sự trung thành với mục tiêu này trong hầu hết các tác phẩm nghệ thuật trong suốt sự nghiệp của mình. Đến những năm 1930, Davis đã là một họa sĩ nổi tiếng của Mỹ, nhưng điều đó không giúp ông thoát khỏi những ảnh hưởng tiêu cực của cuộc Đại suy thoái, khiến ông trở thành một trong những họa sĩ đầu tiên nộp đơn cho Dự án Nghệ thuật Liên bang. Theo dự án, Davis đã tạo ra một số tác phẩm mang dáng dấp giống như chủ nghĩa Mác; tuy nhiên, ông vẫn chưa hoàn toàn ủng hộ các lý tưởng và triết lý của chủ nghĩa Mác. Mặc dù có một số tác phẩm phản ánh cuộc đấu tranh giai cấp, nhưng nguồn gốc lạc quan của Davis trong cuộc đời của ông là rất rõ ràng.
Bắt đầu từ năm 1909, Davis theo Robert Henri trở thành giảng viên giảng dạy theo phong trào nghệ thuật Ashcan và bắt đầu con đường đào tạo nghệ thuật chính thức tại Trường Nghệ thuật Robert Henri ở New York cho tới năm 1912. Trong thời gian này, Davis kết bạn với các họa sĩ như: John Sloan, Glenn Coleman và Henry Glintenkamp.
Năm 1913, Davis là một trong những họa sĩ trẻ nhất có tác phẩm được lựa chọn trưng bày trong Triển lãm vũ trang, nơi ông trưng bày năm bức màu nước những bức tranh theo phong cách nghệ thuật Ashcan. Trong chương trình, Davis đã được tiếp xúc với các tác phẩm của một số họa sĩ bao gồm: Vincent van Gogh, Henri Matisse và Pablo Picasso. Davis đã trở thành một họa sĩ "hiện đại" tận tâm và là một nhân tố chính của chủ nghĩa lập thể và chủ nghĩa hiện đại tại Mỹ. Ông đã dành cả mùa hè để vẽ tranh ở Gloucester, Massachusetts và thực hiện các chuyến đi vẽ tranh đến Havana vào năm 1918 và New Mexico vào năm 1923.
Sau vài năm mô phỏng các nghệ sĩ trong Armory Show (triển lãm Quốc tế của nghệ thuật hiện đại), Davis bắt đầu chuyển sang phong cách đặc trưng với Bức chân dung tự họa năm 1919 của mình, bộ sưu tập của Bảo tàng Nghệ thuật Mỹ Amon Carter. Trong những năm 1920, ông bắt đầu phát triển phong cách trưởng thành của mình với thể loại tranh trừu tượng tĩnh vật và phong cảnh. Việc ông sử dụng các chủ đề đương đại như gói thuốc lá và quảng cáo bugi cho thấy một nghệ thuật proto-pop (nghệ thuật đại chúng) đã ảnh hưởng nhiều tới công việc của ông. Trong số các cách thể hiện của Davies là việc ông sử dụng các bức tranh trước đây với các yếu tố của cảnh bến cảng mà ông đã vẽ ở Gloucester, Massachusetts có thể được ông đưa vào trong một số tác phẩm tiếp theo. Ông cũng thường vẽ một loạt tranh mà các tác phẩm có cấu trúc tương tự nhau, nhưng màu sắc sẽ bị thay đổi hoặc được thêm vào các yếu tố hình học và về cơ bản là tạo ra các biến thể về chủ đề. Một số nhà bình luận cho rằng khía cạnh này trong công việc của ông tương đồng với tình yêu của ông đối với nhạc jazz, trong đó cấu trúc hợp âm cơ bản được các nhạc sĩ ứng tác.